Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Osho Dynamic Meditation “kéo căng” vùng thoải mái của bạn

Thiền Động Osho là bài tập tuyệt vời để “kéo căng” hay “mở rộng” người tập trên nhiều phương diện: Cơ thể, Tâm trí, Cảm xúc, Năng lượng, .v.v. Đây là bài tập có ích giúp người ta thay đổi, phá vỡ những khuôn mẫu cũ, phá vỡ những hạn chế. 

Và điều tuyệt vời là bạn thay đổi trước khi bạn nhận ra nó, bạn được Tự do trước khi bạn biết thế nào là Tự do; bạn Hạnh phúc trước khi biết định nghĩa về Hạnh phúc J.

Mở rộng về Tâm trí

Khi tập Thiền Động Osho, Tâm trí bị thử thách rất lớn. Tâm trí có thói quen điều khiển. Tâm trí ra lệnh thở, ra lệnh bạn phải cố gắng nhảy, ra lệnh bạn nhảy múa theo các khuôn mẫu, .v.v. Nhưng việc thở mạnh như bơm xe là việc khó khăn, việc nhảy liên tục 10 phút như quả bóng là khó khăn, việc gào thét 10 phút là khó khăn và việc bị đông cứng 15 phút là cực kỳ khó khăn.
Quá trình tập Thiền động Osho là thách thức lớn đối với Tâm trí. Có 2 khả năng xảy ra với Tâm trí bạn:
·         Trường hợp 1: Tâm trí thắng, nó sẽ cố gắng điều khiển bạn để hoàn thành bài tập.
·         Trường hợp 2: Tâm trí phải bỏ cuộc để cho cơ thể tự vận hành theo tự nhiên.

Theo trường hợp 1 thì thực hiện Thiền động Osho là một cực hình, bạn luôn phải cố gắng, luôn với theo các mốc 7, 14, 21, 100 ngày liên tục. Khi đó bài thiền trở thành bài thể dục hay bài tập rèn luyện cơ thể. Và chẳng chóng thì chầy Tâm trí sẽ mệt mỏi và nó sẽ tìm được nhiều lý do để nghỉ tập: do trời mưa, do hôm qua phải đi ngủ muộn, .v.v. Tôi đã chứng kiến nhiều trường hợp như vậy.
Theo trường hợp 2 thì thực hành Thiền động Osho mang lại rất nhiều vẻ đẹp và sự duyên dáng. Bạn chỉ là người quan sát, bạn không cần điều khiển, không cần cố gắng, không cần hoàn thành mục tiêu. Khi đó bạn là người tận hưởng.

Tận hưởng sự thư giãn trong lúc chuyển động
Giai đoạn rung lắc, bạn thả lỏng vai, thả lỏng cổ và khi đó tay bạn buông thõng, mềm như sợi bún. Giai đoạn thở, mặc dù thở ra/vào rất mạnh và nhanh, nhưng nếu bạn thư giãn cổ và vai thì hơi thở sẽ sâu và mạnh hơn, khi đó cả cơ thể mới hỗ trợ cho việc thở.

Điều này rất thú vị, trong những việc tưởng rất vất vả như thở và nhảy, chúng ta vẫn có thể thư giãn. Và việc thư giãn này lại giúp cho hành động nhẹ nhàng và lâu hơn. Theo tôi, chính vì biết thư giãn nên tôi có thể nhảy liên tục 10 phút một cách thoải mái. Tâm trí chỉ cần khởi động việc nhảy, sau đó tôi quan sát và thư giãn cổ, vai, bắp chân, .v.v. Việc nhảy mang lại năng lượng vui vẻ, hân hoan.

Tận hưởng sự mới mẻ
Tâm trí rất chóng chán và nó luôn háo hứng đi tìm cái mới. Các bài thiền thì lặp đi lặp lại, về kỹ thuật thì chẳng có gì mới. Vì vậy, nếu tập bằng Tâm trí thì chỉ mấy hôm bạn sẽ chán ngấy J và nhiệt huyết do tò mò ra đi rất nhanh.
Khi tập mà tâm trí dừng lại, không can thiệp, cơ thể/cảm xúc/năng lượng/ .v.v. tự vận hành theo cách của nó, Bạn sẽ thấy nhiều điều mới lạ. Mỗi lần tập là một lần mới, là một lần khuấy động cơ thể/cảm xúc/năng lượng … và sau đó chỉ cần ngồi quan sát và đón nhận cái mới.

Có 2 cách tập:
·         Cách tập thông thường – tập băng Tâm trí. Tâm trí điều khiển. Bạn có mục tiêu, có phương pháp và bạn cố gắng thực hiện đúng, thực hiện đủ. Đây là cách thức tập Thể dục, thể hình, .v.v. Cơ thể là công cụ là mục tiêu để Tâm trí điều khiển.
·         Cách tập Thiền – Tập bằng Vô trí: Cứ để cơ thể/năng lượng vận hành theo cách của nó. Bạn đơn giản là người Quan sát và Tận hưởng.

Lần tới bạn hãy thử tập bằng Vô trí xem. Bạn sẽ thấy sự khác biết lớn lao giữa 2 cách.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét